Tôi đang phải đón nhận kết cục buồn khi bất chấp tất cả để lấy chồng vì tình yêu - Phần 1

04/06/2018 - 06:00

PNO - Tôi không nhớ mình đã ăn bao nhiêu trận đòn và bao nhiêu lần bị mẹ nhốt ở nhà không cho đi dự sinh nhật bạn bè vì sợ tôi lén đi chơi riêng với Dũng. Khi ấy mẹ chỉ bảo tôi còn nhỏ phải lo học hành.

Năm đó khi tôi quyết định cưới Dũng, bố tôi có nói với tôi một câu: “Bố mẹ không thể ngăn cản quyết định của con vì con đã trưởng thành và có quyền tự quyết định cuộc đời mình. Nhưng rồi đến một lúc nào đó, con sẽ nhận ra rằng tình yêu không phải là tất cả. Ít nhất, nó không phải là thứ chỉ tồn tại một mình mà có thể đảm bảo chắc chắn cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc dài lâu”. 

Khi ấy, tôi đã thầm trách ông bởi đến phút cuối cùng ông vẫn nói thế nghĩa là không thực lòng chấp nhận Dũng. Tôi chỉ nghĩ đơn giản, bố mẹ chê anh nghèo, không muốn đăng hộ đối, làm xấu mặt gia đình tôi. Nhưng giờ đây, khi đối mặt với cuộc hôn nhân sắp sửa tan vỡ mà không cách nào níu kéo, tôi đã hiểu ra rằng, lời bố tôi nói, không phải hoàn toàn vô lý.

Toi dang phai don nhan ket cuc buon khi bat chap tat ca de lay chong vi tinh yeu - Phan 1
Là một tiểu thư cành vàng lá ngọc, tôi vẫn đem lòng yêu Dũng tha thiết dù nhà anh rất nghèo. Món quà sinh nhật anh tặng tôi chỉ là một bông hồng nhưng được tôi nâng niu hết mực (ảnh minh họa).

Tôi và Dũng học cùng lớp khi vào lớp 10. Đó là cái tuổi ẩm ương với những mối tình học trò thoáng qua và rất nhanh tan vỡ. Thế nhưng không hiểu vì sao tình yêu của tôi và Dũng lại có thể mạnh mẽ và bền bỉ đến vậy. Tôi còn nhớ khi ấy tôi đã chết mê chết mệt anh vì vẻ ngoài lãng tử và phong trần: mái tóc gợn sóng nhẹ, sống mũi cao, đôi mắt sâu rất đen cùng nụ cười đủ khiến tôi chết chìm trong đó. Hôm nào anh không đi học là hôm ấy tôi thấy buồn bã, đứng ngồi không yên. Nhưng điều đáng nói là Dũng cũng có tình cảm đặc biệt với tôi.  

Ngày sinh nhật tôi, nhóm bạn con nhà giàu tổ chức một buổi cho tôi ở quán karaoke gần nhà. Khi mọi người đang vui vẻ thì Dũng bất ngờ có mặt. Anh chỉ đưa cho tôi một bông hồng rồi quay lưng đi ngay. Vậy mà giữa bao món quà đắt tiền nhận được ngày hôm ấy, tôi chỉ nâng niu duy nhất bông hồng đỏ, cho đến khi nó khô héo tôi cũng không đành lòng vứt đi mà đem ép trong cuốn sách. 

Toi dang phai don nhan ket cuc buon khi bat chap tat ca de lay chong vi tinh yeu - Phan 1
Chúng tôi đến với nhau một cách vô tư, bất chấp sự ngăn cản quyết liệt của gia đình tôi và những lời bàn tán của bạn bè (ảnh minh họa).

Giữa năm lớp 11, chúng tôi chính thức thành một đôi. Bạn bè biết chuyện đứa nào cũng bảo tôi hâm, hoa khôi lại con nhà giàu mà đâm đầu yêu con nhà nghèo. Rồi chuyện cũng đến tai bố mẹ. Tôi không nhớ mình đã ăn bao nhiêu trận đòn và bao nhiêu lần bị mẹ nhốt ở nhà không cho đi dự sinh nhật bạn bè vì sợ tôi lén đi chơi riêng với Dũng. Khi ấy mẹ chị bảo tôi còn nhỏ phải lo học hành. Tôi đã tưởng thật và chờ đợi mãi cho đến khi cả hai cùng vào đại học. 

Ngày bố mẹ mở tiệc mừng tôi thi đậu ngôi trường danh giá nhất nhì thành phố, tôi mời các bạn đến chung vui, trong đó có Dũng. Đó là một ngày thật buồn với cả tôi và anh, bởi bố mẹ tôi ghẻ lạnh với anh ra mặt trong khi rất nhiệt tình săn đón những người bạn con nhà giàu, đặc biệt là một cậu bạn có bố là đối tác lâu năm của ngân hàng nơi mẹ tôi làm giám đốc. Mẹ tôi còn nói những câu mát mẻ về hoàn cảnh của Dũng khiến anh đỏ mặt vì xấu hổ trước rất nhiều người. 

Toi dang phai don nhan ket cuc buon khi bat chap tat ca de lay chong vi tinh yeu - Phan 1
Dũng từng chịu đựng những lời mỉa mai, sỉ nhục của mẹ tôi về hoàn cảnh nghèo khó của nhà anh (ảnh minh họa).

Nhưng càng như vậy, chúng tôi càng yêu nhau nhiều hơn. Cuối cùng, bố mẹ tôi cũng bất lực, phải chấp nhận cho chúng tôi làm đám cưới khi tôi cố tình “ăn cơm trước kẻng” để có thai sau khi vừa tốt nghiệp đại học.

Mẹ tuyên bố sẽ không cho chúng tôi một đồng. Dù bố có nói nhỏ với tôi bằng ông sẽ hỗ trợ chúng tôi tiền mua một căn chung cư nhỏ giấu mẹ nhưng vì sĩ diện và tự ái, tôi đã từ chối.

Cưới xong tôi cùng Dũng về nhà anh ở. Khi ấy, tôi có một cảm giác đắc thắng âm thầm trong lòng, rằng tôi đã có thể vượt qua tất cả những rào cản từ phía gia đình để sống với tình yêu đích thực của mình. Nhưng rồi rất sớm, tôi vỡ mộng.

(còn nữa)

T.P. (TP. HCM)

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI