Thắp lửa cho mình

21/04/2019 - 14:00

PNO - Làm sao để trông mình có vẻ năng động, nồng nàn, ấm áp hơn? Làm sao để mọi người nhìn mình và nói chuyện với mình, chứ không lướt qua như thể mình là một bức tường phẳng lì trơn láng vô cảm?

Kính gửi chị Hạnh Dung,

Em là một cô gái buồn, không phải em tự nhận, mà những người gặp em, nói chuyện với em đều nói “sao em buồn vậy”. Lâu lâu em hỏi lại: “Ý nói là em buồn tẻ hả?”, người ta chỉ cười cười thôi. 

Thap lua cho minh
 

Em 30 tuổi, nhìn lại mình, cũng thấy cuộc sống kém vui thật. Em từng có người yêu, chia tay năm 23 tuổi, khi ra trường. Từ đó đến nay đã 6 năm, em không quan tâm đến ai nữa. Em sống bình thường, không có nhu cầu hẹn hò hay phải có đôi có cặp. Má em nói không lo lấy chồng, coi chừng ở giá. Em thấy, thời này nhiều người lập gia đình rất muộn. Em tự lập, có nghề nghiệp, có đời sống riêng, không phải phụ thuộc ai cả chuyện vật chất lẫn chuyện tình cảm, nên chẳng băn khoăn gì. 

Thật lòng thì khi ngẫm nghĩ, so sánh lại, hồi đi học và có người yêu, em thấy cuộc sống sôi động hơn, cảm xúc nhiều hơn. Giờ thì chuyện gì cũng bình bình. Nhìn trong gương, em thấy diện mạo của mình già dặn, chững chạc hơn, nhưng em có vẻ không háo hức, không nhiệt thành với chuyện gì nữa. Em sợ mình sẽ nguội lửa, rồi thì thờ ơ với mọi sự. 

Làm sao để trông mình có vẻ năng động, nồng nàn, ấm áp hơn hả chị? Làm sao để mọi người nhìn mình và nói chuyện với mình, chứ không lướt qua như thể mình là một bức tường phẳng lì trơn láng vô cảm? Em không muốn lại vồ vập yêu đương, rồi lên bờ xuống ruộng vì đau khổ hay bị phản bội, cũng không muốn mình như hộp đồ ăn bị bỏ quên trong tủ lạnh không ai nhớ, không ai muốn cầm đến. Em phải làm sao đây?

Minh Yến (TP.HCM)

Em Minh Yến thân mến, 

Khi trong lòng mình không còn gì để cháy lên nữa, thì làm sao mà lung linh, làm sao mà ấm áp được hả em? Vậy nên, muốn lung linh ấm áp, hãy giữ ngọn lửa trong mình. Nếu ngọn lửa ấy tắt rồi, em hãy thắp lại, tìm nhiên liệu cho nó, ấp ủ nó từng ngày từng giờ để nó trước tiên là sưởi ấm mình, sau nữa là tỏa ra ánh sáng lung linh ấm áp ấy quanh mình, ở những nơi mình đến. 

Ngọn lửa thường thấy nhất là tình yêu. Nhưng tình yêu không phải là ngọn lửa duy nhất. Còn ngọn lửa của tình bạn thân thiết, còn đam mê yêu thích của mình với cuộc sống này: sách vở, âm nhạc, du lịch, thể thao… thậm chí lòng say mê với công việc cũng là một ngọn lửa. Không phải lúc nào mình cũng phăm phăm đi kiếm tình yêu, để yêu cuồng sống vội cho “bốc lửa”. Em chỉ cần tự hỏi lòng xem mình yêu thích cái gì, khao khát gì, muốn làm gì. Chỉ cần dấn thân thực hiện điều mình yêu thích, em sẽ thấy hơi ấm niềm vui của lòng say mê. 

Nhiều phụ nữ hay co mình, cho rằng sống như thế là đủ, luôn trong giới hạn an toàn, không nên mạo hiểm thử bất cứ gì. Cũng nhiều người cho rằng, phải giữ mình “an toàn” để chờ một tình yêu lớn của cuộc đời. Nhưng, đóng cửa cuộc đời lâu quá, làm sao các cơ hội có thể đến với ta, chưa kể sống mãi trong bình lặng, buồn chán, ta biến thành cơm nguội lúc nào không hay. 

Theo chị, em hãy dấn thân, sống hết mình với tuổi trẻ, rồi em sẽ thấy kho nhiên liệu phong phú trong mình tỏa nhiệt. Một người có đam mê, sống nhiệt tâm sẽ có ngọn lửa nội tại, có sự ấm áp lung linh, có một nhịp cầu để có thể sẵn sàng kết nối với người khác. Rồi em sẽ thấy vui hơn, tận hưởng từng ngày của cuộc sống, không thờ ơ, lạnh nhạt với thanh xuân. Ít ai có thể bỏ qua một tâm hồn sống động, vui vẻ, hấp dẫn trước mắt, mọi người sẽ muốn trò chuyện với em, muốn khám phá em bởi những tài nguyên em đang có. Chúc em vui vẻ, ấm áp với chính mình và với mọi người. 

Hạnh Dung

Thư cho Hạnh Dung, quý vị gởi về: hanh dung@baophunu.org.vn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI