Nước mắt dưới sân tòa

06/11/2014 - 19:55

PNO - PN - Phiên xét xử lưu động ở khuôn viên trường tiểu học của phường N.T., thành phố Tây Ninh hôm ấy đông nghịt người. Ai cũng hả hê vì kẻ phạm tội đã phải trả giá; người ta chê trách kẻ đã hai lần tù tội kia sao không chịu...

edf40wrjww2tblPage:Content

Chỉ riêng một cô gái trùm kín khẩu trang, sùm sụp nón bảo hiểm, chiếc bụng bầu đã khá to và đôi mắt đỏ hoe thì ngồi sâu ở một góc sân trường, thút thít khóc.

Theo cáo trạng, kẻ phạm tội “trộm cắp tài sản” hôm ấy tên Nguyễn Văn H., sinh năm 1978. Cha mẹ đã chia tay nhau khi H. còn rất nhỏ. Hai đấng sinh thành ấy ai cũng đi tìm hạnh phúc mới, bỏ H. nay sống với người thân này, mai lại ăn nhờ cơm nhà người thân khác... Được cô chú, cậu dì nuôi dưỡng nhưng H. không học hành gì. Lớn lên lấy vợ, có hai con, không nghề nghiệp để làm ra đồng tiền chân chính nuôi gia đình nên ‘bất đắc dĩ” phải đi trộm cắp. Trong thời gian H. ở tù lần hai, vợ gửi đơn vào xin ly hôn vì không thể sống với người chồng từng vào tù ra khám. Hụt hẫng, chới với, nhưng H. cũng quyết tâm cải tạo thật tốt để sớm được hòa nhập với cuộc sống bên ngoài xã hội.

Nuoc mat duoi san toa

Mức án bốn năm nhưng đã được tha trước sáu tháng, vui mừng không kể xiết, H. quyết định hoàn lương bằng cách theo học “thí công” ở một tiệm sửa xe gắn máy. Ba năm trôi qua, nhờ thật thà, cần cù nên ông chủ thương yêu hết mực, tay nghề của H. cũng khá vững. Cách đây gần một năm, H. được ông chủ đứng ra tổ chức một tiệc cưới nho nhỏ cho H. và cô gái mồ côi phụ quán ăn cạnh tiệm sửa xe. Cô gái đã vào độ quá lứa lỡ thì, lại mắc tội “trời sinh ra bắt xấu” nên cô rất quý mái gia đình muộn màng của mình, cúc cung nghe lời chồng từ việc lớn đến việc nhỏ. Từ ngày về với H., cô không đi phụ quán ăn nữa, ông chủ tiệm sửa xe bảo cô ở nhà phụ chồng rửa xe, vá xe. Một căn phòng nhỏ sát vách tiệm đã được tân trang thành tổ ấm của đôi vợ chồng mới. Thu nhập của cả hai vừa đủ sống, nếu cái bụng bầu của cô vợ không gặp vấn đề gì đó mà bác sĩ bảo phải theo dõi thường xuyên để “sàng lọc sơ sinh”.

Đã cận ngày đi bệnh viện tái khám nhưng hai vợ chồng không có tiền, lương hướng thì đã mượn trước từ giữa tháng. Vậy nên H. quyết định “làm liều”: ăn trộm một mô-tơ bơm nước và... bị bắt quả tang.

Cô vợ liên tục quẹt nước mắt, nói giá như em bỏ khám lần này thì chắc anh ấy không phải làm liều như vậy. Giá như đứa con trong bụng hoàn toàn khỏe mạnh như bao đứa trẻ khác thì cha nó đã không bị tội tù. Giá như tụi em có mẹ có cha như bao người khác để những lúc khó khăn cùng cực còn được nhờ cậy giúp đỡ thì chắc anh ấy không phải... như thế!

Người bị hại sau khi biết rõ hoàn cảnh của kẻ trộm cũng đã làm đơn bãi nại. Nhưng hội đồng xét xử nói, đó chỉ là tình tiết giảm nhẹ, còn có tội vẫn phải đền tội để “làm gương” cho kẻ khác. Mức án chín tháng tù giam đã là khoan hồng cho bị cáo lắm rồi.

Cô vợ với chiếc bụng bầu to dõi mắt nhìn theo chiếc xe tù tới khi nó hòa lẫn vào dòng người ngược xuôi rồi dắt chiếc xe máy cà tàng ra về. Lấy khẩu trang chùi nước mắt, cô bảo không biết những ngày tháng tới mình sẽ sống ra sao với đứa con sắp sinh và người chồng vướng vòng lao lý...

 HOÀNG PHƯƠNG

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI